Nếu bánh xèo là người anh cả vạm vỡ, phóng khoáng, thì bánh khọt lại giống như cô em gái út nhỏ nhắn, tròn trịa và đằm thắm. Không phô trương về kích cỡ, bánh khọt miền Tây chinh phục người ăn bằng sự tinh tế trong từng chiếc bánh nhỏ xíu, nơi mà cái giòn rụm của vỏ bánh hòa quyện đầy mê hoặc với cái béo ngậy "chết người" của nước cốt dừa thứ "vũ khí" bí mật của ẩm thực miệt vườn.
Chiếc khuôn đất và những vòng tròn ký ức

Khác với chảo gang to đùng của bánh xèo, bánh khọt gắn liền với chiếc khuôn đặc biệt. Ngày xưa, đó thường là khuôn làm bằng đất nung, trông mộc mạc, thô sơ nhưng lại giữ nhiệt cực tốt. Sau này người ta dùng khuôn gang, khuôn nhôm, nhưng hình dáng vẫn vậy: một bề mặt tròn với những lỗ trũng nhỏ xinh xếp đều tăm tắp.
Những chiếc bánh tròn vo, lọt thỏm trong khuôn, dần dần chuyển từ màu bột trắng đục sang màu vàng nghệ rực rỡ. Nhìn từ xa, khuôn bánh như một vườn hoa vàng ươm đang nở rộ trên bếp than hồng.
Sự khác biệt của Bánh khọt Miền Tây: "Đỉnh cao" nước cốt dừa

Nhiều người hay nhầm lẫn bánh khọt miền Tây với bánh khọt Vũng Tàu. Tuy cùng tên, nhưng hương vị lại khác biệt rõ rệt. Nếu bánh khọt Vũng Tàu thiên về độ giòn tan, tôm tươi và bột tôm chấy, thì bánh khọt miền Tây lại nặng tình với nước cốt dừa và đậu xanh.
Đây chính là điểm mấu chốt làm nên "linh hồn" của món ăn này:
Cốt dừa trong bột: Nước cốt dừa được pha trực tiếp vào bột gạo để tạo độ béo nền.
Cốt dừa trên mặt: Khi bánh gần chín, người thợ khéo léo rưới thêm một thìa nước cốt dừa đặc sánh vào chính giữa chiếc bánh.
Nhân đậu xanh: Một ít đậu xanh nấu chín mềm nhuyễn được thêm vào lòng bánh, tạo nên vị bùi bùi đan xen.
Khi cắn một miếng, lớp vỏ đáy giòn rụm vỡ tan, ngay sau đó là sự bùng nổ của lớp bột mềm mượt và cốt dừa béo ngậy tan chảy trong miệng. Đó là một cảm giác "vừa tội lỗi, vừa sung sướng" mà những ai sợ béo vẫn không thể chối từ.
Ăn bánh khọt: Không thể thiếu rau và nước mắm

Cũng như người anh em bánh xèo, bánh khọt miền Tây không thể đứng một mình. Nó cần sự nâng đỡ của rổ rau sống "hoành tráng".
Cải bẹ xanh, xà lách, rau thơm, húng lủi, diếp cá... là những thứ không thể thiếu. Người ăn sành điệu sẽ lấy một lá cải bẹ xanh hoặc lá xà lách to, đặt chiếc bánh khọt nhỏ xinh vào giữa, cuộn tròn lại.
Chấm cuốn bánh vào chén nước mắm chua ngọt loại nước mắm pha loãng, tỏi ớt nổi lềnh bềnh, có thêm sợi đu đủ, cà rốt ngâm chua giòn sần sật.
Vị cay nồng của cải xanh làm dịu đi cái béo của nước cốt dừa, vị mặn ngọt của nước mắm nâng tầm vị ngọt của tôm. Tất cả tạo nên một sự cân bằng hoàn hảo, ăn hoài không ngán.
Món quà vặt của tuổi thơ

Bánh khọt thường ít khi ăn trong bữa cơm chính. Nó là món ăn chơi, món ăn xế, hay món quà sáng lót dạ. Ở miền Tây, hình ảnh những gánh bánh khọt hay những chiếc xe đẩy nhỏ nơi góc chợ, cổng trường đã trở thành một phần ký ức. Mấy đứa học trò tan học, xúm lại quanh gánh hàng rong, chờ cô bán hàng dùng chiếc muỗng nhỏ "nạy" từng chiếc bánh nóng hổi ra dĩa, vừa thổi vừa ăn, tiếng cười giòn tan hòa vào nắng chiều.
Giữa muôn vàn món ngon vật lạ thời hiện đại, chiếc bánh khọt miền Tây vẫn giữ cho mình một chỗ đứng vững chắc, khiêm nhường nhưng đầy sức hút. Nó không chỉ là món ăn, nó là sự kết tinh của sản vật đồng bằng và tấm lòng hiếu khách, nồng hậu của người phương Nam.
Nếu có dịp về miền Tây, đừng quên ghé vào một quán nhỏ ven đường, gọi một dĩa bánh khọt nước cốt dừa, để thấy đời bỗng chốc nhẹ nhàng và ngọt ngào biết bao.






























