Trong hơn 20 năm đi làm và đi đào tạo doanh nghiệp của tôi, cũng có những chuyện mà tôi bất lực. Và tôi chia sẻ cũng đầy bất lực.
Tôi không biết phải làm sao, mong quý đạo hữu gần xa cứu giúp.
Có những hoàn cảnh, có những tình huống, mà mọi kiến thức đều trở nên vô nghĩa, mọi lý lẽ đều trở nên vô nghĩa, chỉ có sự bất lực ngự trị tuyệt đối.
Bất lực 1: Sự im lặng của bầy cừu
Trong một lần tôi đào tạo nội bộ bằng phương thức online qua zoom. Tôi đang giảng giải rất chi tiết về code và một số phương pháp tối ưu để công việc trở nên hiệu quả hơn. Sau đó tôi có cho một bài tập đơn giản để ôn kiến thức.
Một tuần trôi qua, khi tôi quay lại kiểm tra, thì chỉ có duy nhất một bạn làm bài, còn lại tất cả không làm. (KHÔNG LÀM chứ không phải làm không được). Tôi tức quá la cho 1 trận, thì mọi người xin lỗi và hứa sẽ làm bài lại thật tốt.
Riêng một bạn không nói năng gì từ đầu đến cuối, tôi mới gọi tên bạn, để nhắc nhở, bạn đó vẫn im lặng. Tôi tức quá mới nói: Anh la em không phải vì em không làm bài, mà vì em không trả lời anh. Bạn đó vẫn im lặng. Tôi hỏi tại sao im lặng? Bạn đó mới trả lời.
Dạ anh la em, em sợ quá nên không nói.
Trời, tôi bất lực toàn tập, nó bị la vì im lặng không nói, tui la nó thì nó sợ nên vẫn không nói. Vậy khi nào nó mới chịu nói. Tui bất lực và chịu thua.
Bất lực toàn tập.
Bất lực 2: Học, học nữa, hộc máu.
Khi tôi dạy về công nghệ Marketing, đây là khóa đào tạo về thực chiến. Nên việc hành động và làm hàng ngày là quan trọng nhất, đặc biệt là content makerting. Vì không có content là không có tất cả những thứ còn lại.
Và tôi nói rất rõ, rất kỹ, mọi thứ bắt đầu từ LÀM. Chỉ có làm chúng ta mới giỏi. Ai cũng dạ dạ vâng vâng.
Buổi dạy hôm sau khi tôi kiểm tra lại kết quả, thì chỉ có một số bạn làm, còn đám còn lại vẫn cứ không chịu làm.
Tôi tức quá, nói lại, anh đã nói rõ BẮT ĐẦU TỪ LÀM. LÀM LÀM LÀM. Tại sao không làm.
Thì một đứa trả lời tôi: Dạ em có học rồi à.
LẠY, học làm quái gì, nếu không làm, kêu làm không làm, trả lời HỌC RỒI, có mà HỘC MÁU.
Bất lực toàn tập.
Bất lực 3: 1000 lần chửi
Tôi đã đào tạo ra hàng trăm con người kiệt xuất, từ lập trình, marketing đến chủ doanh nghiệp. Nhưng vẫn có những con người mà tôi phải bất lực tuyệt đối. Đó là NHỮNG CON NGƯỜI CHỈ NÓI, CHỨ KHÔNG LÀM.
Và họ đẩy bạn vào những tình huống phải lựa chọn, chửi nó, bỏ rơi nó, hoặc chấp nhận nó như vậy. Mọi đạo lý, lý lẽ, nhẫn nhịn và ngôn từ. Đều không có ý nghĩa.
Thứ duy nhất còn lại là sự bất lực tuyệt đối của bạn với những con người như vậy. Từ giúp đỡ, hỗ trợ, động viên, năn nỉ, chửi cha mắng mẹ,... mọi kiến thức tâm lý học, giáo dục học, kỹ năng quản lý cảm xúc,... đều trở nên vô nghĩa.
Thứ duy nhất còn lại là sự bất lực toàn tập.
Bất lực 4: Bàn luận không hồi kết
Trong quá trình đào tạo, thì quá trình quản lý đội nhóm và team của mình phát triển dự án là một trong những điều vô cùng quan trọng. Những nhân sự làm việc cùng bạn là những người thân thiết và đáng tin nhất.
Nhưng đôi khi họ đẩy bạn và những tình huống cực kỳ đau khổ cho những lựa chọn. Hoặc là sa thải họ, hay chấp nhận những lỗi lầm không hồi kết của họ. Nếu về lý thuyết quản lý hiệu quả thì bạn nên đào tạo và giúp họ phát triển. NHƯNG khi mọi thứ vượt qua ngưỡng giới hạn thì 100% là nên sa thải nhân sự kém hiệu quả.
Tất cả mọi yêu thương, mọi tình cảm, mọi tri thức, lương bổng, đào tạo,.... đều trở nên vô nghĩa.
Chỉ còn lại sự bất lực tuyệt vọng. TỐNG cổ bọn nó đi cho đỡ phiền.
Bất lực 5: Không hiện nên ẩn
Một buổi tối mùa hè, trời Sài Gòn lúc nắng lúc mưa, con người ta cũng bị chập điện thất thường hay sao không hiểu nổi.
Khi tôi hỏi học trò của tôi tại sao hệ thống web các footer không hiện đúng. Em hồn nhiên trả lời là do lỗi. Tôi mới hỏi, lỗi sao những website khác lại hiện. Em tiếp tục hồn nhiên trả lời một cách không cần não: Không hiện nên em ẩn rồi.
KHÔNG hiện NÊN ẨN rồi. Lý lẽ của giống loài nào vậy? Đã không hiện mà còn phải ẩn. Trời ơi là trời. Bất lực toàn tập.